Trên người thoa đầy chất lỏng tước tia thảo nên vô số Phù Quang cùng một ít linh thú thính hơi đều lẩn tránh. Càng tới gần chỗ khe núi sâu có Cây Bất tử thì lại càng có linh thú cường đại lui tới.
Từ từ, vài luồng uy áp cường đại càng tới gần.
Nến Đỏ ẩn giấu hơi thở, tận lực không lấy nguyên khí cường đại đi khiêu chiến thần thú nơi này, dù sao nếu một đám thần thú cùng công kích thì đại họa với bọn họ.
Nguyệt Dạ sắc mặt ngưng trọng nhìn xung quanh, Phù Quang tụ tập ở trên nhánh cây cao, ánh sáng lấp lánh như ánh trăng chiếu đến ánh tuyết trên người Băng Linh Huyễn Điểu.
Ánh sáng trong suốt hài hòa thoáng hiện lên bốn phía.
Vạn Thú Vô Cương vốn an tĩnh hồi lâu đột nhiên tuôn ra vô số hắc khí trước thân thể nàng, hình thành lá chắn che đường đi lên phía trước.
Băng Linh Huyễn Điểu mở cánh ra, đứng ở giữa không trung không nhúc nhích.
"Tránh ra!" Nguyệt Dạ lạnh lùng mở miệng, đã chạy tới đây thì không một ai có thể ngăn cản nàng.
Nhưng Vạn Thú Vô Cương không có cực nhỏ động tĩnh gì, hắc khí tràn ngập cố chấp ngăn cản bọn họ.
Nguyệt Dạ bỗng nhiên đứng thẳng trên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, môi mím thật chặt, Nến Đỏ liền vội vàng kéo nàng, "Chủ nhân, nó muốn nói cho chúng ta biết bên trong rất nguy hiểm, để chúng ta không nên vào."
"Thật vất vả mới đi tới đây!" Nguyệt Dạ nhẹ nhàng cắn môi, tay buông xuống bên người nắm chặt lại.
"Nến Đỏ cũng tuyệt đối không lui về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292390/chuong-1047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.