Nàng đang muốn nhảy lên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, đột nhiên hai bóng đen thật lớn từ hai bên cây đại thụ ập xuống.
Bóng đen cực đại như màn đêm phủ xuống, trong nháy mắt dập tắt cây đuốc!
Nhìn thấy những bóng dáng, A Tát Lôi cùng Cát Khắc đã ngước lên nhìn trên đỉnh đầu, tưởng có loại thú nào cường đại bay qua, nhưng trên đỉnh đầu không có cái gì!
"Sao lại thế này?" Cát Khắc trầm giọng nói.
A Tát Lôi la lớn: "Này rốt cục là vật quỷ gì a?"
Nói mấy câu, bóng đen đã như nước chảy tràn đến bên người bọn họ.
Nguyệt Dạ vừa nhìn thấy những bóng dáng, toàn thân khí lực như bừng tỉnh, sắc mặt tái nhợt đáng sợ.
"Chủ nhân, mau đi!" Nến Đỏ hô to một tiếng, bởi vì nàng phát hiện bóng đen dù thế tới rào rạt, nhưng lại chẳng bận tâm tới người chung quanh, chỉ hướng về phía Nguyệt Dạ!
Khí tức hồn phách đối với những bóng đen như người đang rất đói, chợt thấy một con mồi ngon như dê nướng, không để ý tới xông lên!
Nguyệt Dạ cũng đã sớm chú ý bọn họ chỉ hướng về chỗ mình, bởi vậy không nói hai lời nhảy lên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, bay nhanh về phía trước.
Hai bóng dáng từ hai bên trái phải mà đến, vốn tạo ra xu thế vây kín Nguyệt Dạ, nào nghĩ đến nàng tốc độ nhanh như vậy, trong nháy mắt đã bay đi.
Vì vậy bọn họ tự đập vào nhau, đau đến "Ôi chao" một tiếng.
Chứng kiến tràng cảnh kỳ quái này, A Tát Lôi đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292384/chuong-1041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.