Đây là....
"Chủ nhân!" Nến Đỏ đột nhiên từ bên người Minh ngẩng đầu lên, hoảng sợ hô to.
"Chủ nhân!" giọng nói của Băng Linh Huyễn Điểu trong nháy mắt vang lên trong lòng.
Nhìn không thấy, không nghe được, nhưng trong lòng liên lạc cùng linh thú sẽ không đoạn, biết bọn họ sợ hãi, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không dám kiêu ngạo, hai tay nhanh chóng kết ấn, hắc khí trong Vạn Thú Vô Cương xuất hiện.
Hắc khí như từng vệt đuôi sao chổi, vù vù vù, xoay tròn không ngừng chung quanh nàng.
Giữa mi tâm thanh lạnh, chú ấn Hỏa, chú ấn Băng, chú ấn Lôi lần lượt hiện lên, hai tay biến ảo kết ấn, động tác nhanh đến khó tin, trong ngón tay xuất hiện tàn ảnh!
Trong nháy mắt chung quanh an tĩnh lại, cuồng phong, sóng lớn, thú rống.... Đủ loại âm thanh, toàn bộ giờ khắc này hóa thành âm phù tiêu tan.
Giống như âm thanh của thế giới này được người đột nhiên đóng lại.
Chỉ có gió bão thổi trúng vạt áo, màu trắng y bào trắng trong thuần khiết bay lên, sợi tóc đỏ bị thổi tán trong gió.
Tóc đỏ như lửa, nàng vẫn cuồng ngạo, mặt mày trầm tĩnh không chút bối rối.
Dù biết giờ phút này đối mặt là tử cảnh, đúng là đường cùng, không có cơ hội sống sót.
"Hoàng Bắc Nguyệt, trên đời này ngươi muốn cái gì nhất?"
Trong đầu đột nhiên hiện ra cảnh năm đó cùng đứng sóng vai với sát thủ N trên bờ biển, quay mắt về phía biển rộng, trời chiều tây nghiêng, xa xa non xanh nước biếc, một tòa kiến trúc kiện đại màu trắng đứng sừng sững.
Hai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292341/chuong-998.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.