Mạnh Kỳ Thiên khiếp sợ nhìn hết thảy, làm sao có thể? Nến Đỏ cũng thương thành như vậy? Tại sao Xích Kim Thánh Hổ lại không có chuyện gì?
Hoàng Bắc Nguyệt cùng Xích Kim Thánh Hổ không ký kết bổn mạng khế ước sao? Thật nực cười, căn bản không thể nào!
Không ký kết khế ước đã làm cho thần thú thần phục, điều này hoàn toàn vô căn cứ!
"Mặc Liên?" Mạnh Kỳ Thiên đang trầm tư, đột nhiên hoảng sợ khi nhìn thấy Mặc Liên đột nhiên bay nhanh vào thần điện cháy nghi ngút.
Nhưng Mặc Liên căn bản không để ý tới Mạnh Kỳ Thiên, trực tiếp vào thần điện, đi tới phía sau bảo tọa Thánh quân, nơi này không còn thi thể Hồng Liên, nhưng hắn biết phía sau bảo tọa có kết giới đi thông một chỗ.
Không biết là vì chiến đấu phá hư mà kết giới cũng lung lay sắp đổ, giống như nước gợn trước mắt hắn, hắn không do dự đi tới.
Thủy quang chợt lóe, liền đi tới Phủ Tiêu Dao Vương bên ngoài Thành Lâm Hoài.
Trong phòng chế thuốc rất an tĩnh, không một bóng người, dược liệu nồng nặc sộc vào mũi, mơ hồ mang theo mùi máu tươi.
Mặc Liên đi vài bước về phía trước, liền nhìn thấy phía sau lò chế thuốc thật lớn, lộ ra y bào màu vàng, mà thi thể Hồng Liên, cũng nằm ở một bên dược lò.
Không nhìn Hồng Liên, chỉ đi qua chỗ y bào màu vàng, một khuôn mặt xa lạ ấm nhã xuất hiện trước mắt.
Trên mặt không có huyết sắc, đôi mắt cũng nửa khép, luyện dược sư cao thủ, căn bản khiến người ta không nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292337/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.