"Ừ." Yểm nhẹ giọng đáp lời, bình thản đưa tay đánh hắc thủy đang lẳng lặng chảy xuôi, phát ra tiếng vang nhẹ nhàng, "Để ta ra giúp ngươi đi."
"Hắn phong ấn ngươi tại thân thể ta nhất định có nguyên nhân của hắn, ta không muốn cuối cùng để hắn thất vọng." Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ giọng nói.
Yểm ha ha cười rộ lên, một ít cũng không thèm để ý, như là gia trưởng quở trách đứa trẻ không nghe lời, mặc dù nghiêm khắc, nhưng lại mang theo một chút sủng nịch, "Tính tình quật cường a."
Trước mắt bị tia sáng vàng bao trùm, cho dù nhắm mắt lại cũng cảm giác mí mắt chói sáng mà nóng cháy. Dường như chỗ nào cũng là ánh vàng rực rỡ.
Đột nhiên, không biết gió từ đâu thổi tới, thổi tới mây đen ngăn trở ánh vàng rực rỡ trên đỉnh đầu, trước mắt chợt tối sầm lại.
Thân thể hạ xuống bị một đôi tay nhẹ nhàng tiếp được, hơi chút dùng sức kéo nàng vào trong lòng.
Lông mi khẽ run lên, khóe mắt chảy ra máu loãng đông lại, lúc mở to mắt có chút đau nhức, tầm mắt mơ hồ, lọt vào tầm mắt là một đôi mắt liễm diễm nhu hòa màu tím.
Trên bầu trời vô số tinh sa rơi xuống, như ngân hà xuất hiện giữa ban ngày.
Cặp mắt màu tím ôn nhu nhìn nàng, khóe môi duyên dáng cong lên, đôi môi mở ra, nhẹ nhàng hô một tiếng: "Nguyệt."
Màng tai chảy máu ầm ầm rung động, nhưng vào giờ khắc này đột nhiên an tĩnh lại, chỉ nghe được giọng nói trầm thấp nam tính của hắn.
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn chằm chằm hắn, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292331/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.