Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, lửa tím quá chói mắt, nàng híp con ngươi, mới nhìn thấy nam tử anh tuấn chậm rãi đi ra trong lửa tím.
Mày kiếm mắt sáng, đẹp như trăng sáng.
Áo bào đen tùy ý tung bay trong lửa tím, hơi thở trước sau như một lãnh khốc khiến lòng người giá lạnh.
Đôi mắt trầm như sao lạnh, con ngươi đen nhánh hơi lạnh lùng, phất mở lửa tím, lạnh lùng nhìn chiến cuộc phía dưới.
Hoàng Bắc Nguyệt cảm giác lửa tím thật sự chói mắt, trong lòng xẹt qua một bóng ma, nghĩ đến khuôn mặt tái nhợt vô sắc của Anh Dạ, giờ phút này, Chiến Dã hẳn đã chứng kiến thân thể lạnh như băng của Anh Dạ?
Đại quân chưa trở lại, hắn một mình trở về trước là vì cái gì?
Nàng không dám trực diện nhìn kỹ ánh mắt Chiến Dã, quay mặt đi, trong lòng co rút đau đớn
Ánh mắt Chiến Dã đảo qua nàng, còn chưa mở miệng đã nghe thấy Công chúa Hi Hòa hô lớn: "Chiến Dã, ả là Hồng Liên của Điện Quang Diệu, ngươi còn không mau bắt lấy?"
Hoàng Bắc Nguyệt ngẩn ra, Hồng Liên cũng ngẩn ra, lập tức hiểu dụng ý của Công chúa Hi Hòa.
Nơi này trừ ba người hiểu rõ trong lòng, không ai biết Hồng Liên giả trang thành Hoàng Bắc Nguyệt ở đế đô. Mà giờ khắc này Hoàng Bắc Nguyệt khống chế Thôn Thiên Hồng Mãng căn bản không cần giải thích, vừa nhìn chỉ biết nàng tất nhiên là Hồng Liên!
Chiến Dã mặc dù lãnh khốc, nhưng hắn luôn kính trọng trưởng bối, Công chúa Hi Hòa hàng năm mang binh nên hắn có chút tôn kính. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292322/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.