Không ngờ Hồng Liên đột ngột trở về, nữ nhân này quyết không thể lưu lại, nếu không sẽ là chuyện xấu!
Suy nghĩ một chút, Mạnh Kỳ Thiên liền quay vòng phương hướng, đi đến Mặc Liên điện.
Ngoài điện của Mặc Liên không có ai coi chừng, hắn liền trực tiếp đi tới, ai biết đi vào trong chánh điện vẫn không thấy Mặc Liên, chỉ nhìn thấy bóng dáng của Thánh quân.
Mạnh Kỳ Thiên hoảng sợ, suýt buột miệng nói vội vàng nuốt xuống, cung kính hành lễ.
"Mạnh, ngươi tới làm gì?" Thánh quân đưa lưng về phía hắn, không xoay người, nhưng hào quang màu vàng trên người khiến bất luận kẻ nào đều không thể ngẩng đầu nhìn thẳng.
"Thuộc hạ nghe nói Mặc Liên tôn thượng bị thương, đến nay chưa lành, vừa vặn không có việc gì tới đây xem một chút." Mạnh Kỳ Thiên cúi đầu nói.
"Ừ, không hẳn là trọng thương, ngươi theo ta vào." Thánh quân cũng không truy cứu ý đồ thực sự của hắn, chỉ để hắn theo vào.
Mạnh Kỳ Thiên đi theo tới chỗ Mặc Liên nghỉ ngơi. Chiếc giường vô cùng đơn giản, Mặc Liên úp mặt ngủ, phía sau lưng lộ ra, trên xương sống lưng có bố trí bốn khe hở màu đen.
Mặc dù là khe hở, nhưng không phải vết thương, hình như là đồ chứa.
"Biết đó là gì không?" Thánh quân hỏi.
Mạnh Kỳ Thiên nhìn thật lâu, lục soát khắp trong đầu mới không chắn chắn nói: "Đó có phải là vô cực thiên khóa?"
Thánh quân khẽ gật đầu: "Không sai."
Trên mặt Mạnh Kỳ Thiên xuất hiện thần sắc kinh hãi, khó tin nhìn khe hở trên xương sống lưng Mặc Liên, "Bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292317/chuong-974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.