Hoàng Bắc Nguyệt không theo dõi Nước Tây Nhung đầu hàng như thế nào, lúc Ngụy võ thần rời đi thì đã nhanh chóng đi theo.
Lúc này nàng bày ra thiên la địa võng, Ngụy võ thần mọc bao nhiêu cánh cũng không bay thoát.
"Đại tướng quân!" thám tử phụ trách tìm hiểu tình huống ở phía trước đột nhiên hoảng sợ bẩm báo, "Phía trước, phía trước hình như có điều bất thường!".
"Làm sao vậy?" Ngụy võ thần ghìm ngựa lại, cẩn thận cảm giác khí tức chung quanh, đột nhiên sắc mặt đại biến, lẩm bẩm nói: "Nguyên khí hỏa hùng hậu! Không ổn! Lập tức lui về phía sau! Rời khỏi đây!".
Ngụy võ thần hét lớn một tiếng, tất cả mọi người phía sau bị ngữ khí hoảng hốt của hắn dọa sợ, đều lui ra, loạn thành cái chợ. Mà lúc này, một tiếng mãnh thú rống giận vang lên từ trong rừng cây.
Bốn phương tám hướng hừng hực lửa cháy thiêu đám người đang tứ tán khắp nơi khiến vang lên tiếng kêu thảm thiết, chỉ chốc lát, trên mặt đất chất đống vô số tử thi.
Lực công phá cường đại như thế khiến sắc mặt Ngụy võ thần lập tức kịch biến!
"Grao...", tiếng gầm trầm thấp tới gần, con thú khổng lồ toàn thân lửa cháy giẫm chân xuống, cỏ cây héo rũ, trên mặt đất hình thành một cái hố to.
"Ma thú Hỏa Diễm!" Ngụy võ thần kinh hãi, khí tức của con thú này ngay từ đầu cũng cảm giác vô cùng cường đại, nhưng không ngờ lúc xuất hiện lại khủng bố như vậy.
Đây không phải là thần thú, mà là một con ma thú!
Toàn thân lửa cháy khủng bố, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292313/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.