"Ai nói Bổn vương không dám soán vị? Lão hoàng đế cùng thái tử chỉ là con rối mà thôi, hoàng đế thực sự của nước Đông Ly là Ngụy võ thần ta!"
Anh Dạ hừ lạnh một tiếng "Chờ ngươi khoác lên long bào thì trở lại hỏi Bổn công chúa đi, ngươi bây giờ không xứng!"
Trong mắt Ngụy võ thần bùng lên lửa giận, được lắm Công chúa Anh Dạ, thật không ngờ xem thường hắn!
Hiện tại ở trong phủ Đại tướng quân của hắn, ai có thể từ chối hắn? Cả nước Đông Ly có ai dám nói chữ "không" với hắn?
Ngụy võ thần bước lên, dự định để công chúa nói lại! Nhưng hắn vừa tới gần, Công chúa Anh Dạ liền bình thản đưa tay lên. Một con dao sắc bén nhẹ nhàng như mây bay gió thoảng đặt ngang trên chiếc cổ xinh đẹp tuyệt trần, tì lên làn da tuyết trắng tinh tế như đồ sứ.
Ngụy võ thần chợt dừng bước chân lại, đổi sắc mặt nói: "Ngươi không muốn sống nữa!"
"Một mình mạng của ta cũng không sao, nhưng Ngụy võ thần ngươi vừa đắc tội với Nước Bắc Diệu, lại dám đắc tội với Nước Nam Dực sao? Ngươi trăm phương ngàn kế kết minh với Nước Nam Dực, chẳng lẽ chỉ vì đạt được Bổn công chúa?".
"Được! Công chúa Anh Dạ, ngươi với cô cô ngươi giống nhau, cận kề cái chết cũng không khuất phục, quả nhiên ngươi mới người thân cùng huyết mạch a!"
"Quá khen, nhưng Ngụy đại tướng quân ngươi không biết, ta cùng hoàng cô là công chúa tôn quý thực sự, con của hoàng hậu, khác nữ nhi do phi tần sinh ra. Chỉ có hoàng tộc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292310/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.