Mặt nạ màu vàng, trường bào màu vàng, toàn thân ánh sáng vàng thần thánh bao bọc, cho dù đứng ở trong Nguyệt Lạc Cốc sương mù dày đặc cũng vẫn cảm giác hắn cao không thể với, không dám nhìn lên.
Hoàng Bắc Nguyệt thành thật đi qua, quì xuống: "Hồng Liên tham kiến Thánh quân!"
Thánh quân như một pho tượng hoàng kim vậy, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, ánh trắng thẩm thấu qua nhánh cây lạc ở trên người hắn, giống như sao sáng bay múa.
Cảm giác trầm mặc khó thở, khiến nàng không xác định được có phải phạm sai lầm gì khiến Thánh quân hoài nghi hay không?
Ở Biệt Nguyệt sơn trang, nàng lấy thân phận Nguyệt Dạ giằng co với hắn. Nàng luôn luôn cẩn thận, tuyệt đối không lộ ra cực nhỏ hơi thở thuộc về Hồng Liên hoặc là Hoàng Bắc Nguyệt.
Kể cả Hồng Liên có Roi Hỏa thần cực kỳ lợi hại, nàng cũng không lấy ra, chính là sợ một khi không giết chết được Thánh quân, nàng không còn đường lui.
Thậm chí ngay cả Băng Linh Huyễn Điểu cùng Tiểu Hổ nàng cũng không thả ra!
Nàng để ý như vậy, chẳng lẽ còn có sai sót gì?
Chờ giây lát, Thánh quân mới lạnh lùng lên tiếng: "Ngươi nói ngươi đã giết chết Hoàng Bắc Nguyệt?"
Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng giật nảy, quả nhiên là hỏi chuyện này! Tuy nhiên nàng rất trấn định nói: "Đúng vậy!"
"Nói láo!" Thánh quân đột nhiên giận dữ, tóm áo của nàng kéo đứng lên khỏi mặt đất, Hoàng Bắc Nguyệt âm thầm chuẩn bị liều chết với hắn.
Song, Thánh quân lại nói: "Cô ta căn bản không chết! Ngươi rốt cục làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292288/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.