Thôn Thiên Hồng Mãng cúi đầu, để ả đứng lên, sau đó ngẩng đầu, thân thể cao lớn chậm rãi đi đến phía trước.
Bóng đêm vô hạn, mưa phùn âm lãnh mềm mại, một người một rắn rời đi.
Hồng Liên hộc máu trên đỉnh đầu Thôn Thiên Hồng Mãng, gọi về Lửa Địa ngục, thực lực của ả căn bản không làm được, nhưng lúc ấy không quản được, nhất định muốn giết Hoàng Bắc Nguyệt, trả giá gì ả cũng nguyện ý nhận!
Nhưng bị Lửa Địa ngục cắn trả, thiếu chút nữa mất mạng.
Cuối cùng một lần hộc máu rất nghiêm trọng, ả đứng không vững, quỳ trên đầu Thôn Thiên Hồng Mãng, thống khổ ôm ngực.
Thôn Thiên Hồng Mãng đột nhiên dừng lại, trầm thấp tê rợn một tiếng, Hồng Liên lập tức hô to: "Kêu cái gì? Lập tức đi! Ai cho ngươi dừng lại?"
Thôn Thiên Hồng Mãng vẫn dừng lại không tiến, thấp giọng kêu rên.
Hồng Liên đứng lên, từ đầu của nó nhìn thoáng qua, chỉ thấy phía trước là một vách núi, liếc mắt nhìn xuống như Địa ngục, sâu không lường được.
Mà vách núi đối diện cũng là vách đá trụi lủi, không có gì khác.
Bọn họ đại khái đi lầm đường, Hồng Liên nhắm mắt, muốn gọi Thôn Thiên Hồng Mãng lộn trở lại đi hướng khác.
Song ả chưa cất lời, Thôn Thiên Hồng Mãng đột nhiên phát ra một tiếng thống khổ tê rợn, đầu lắc mạnh một cái, suýt ném rơi Hồng Liên.
"Ngươi làm gì thế?" Hồng Liên giận dữ, một cái tát chụp trên đầu Thôn Thiên Hồng Mãng, ả bây giờ bị thương, nhưng vẫn có thể xử lý nó!
Cú đánh của ả tựa hồ khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292254/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.