"Dã thú bản tính hung tàn, huống chi là Mặc Liên! Đừng quên hắn là tử thần của Điện Quang Diệu, bị Thánh quân gọi là mãnh thú, có thể thấy tính tình có bao nhiêu tàn khốc." Nến Đỏ ngắt lời, giọng nói còn có chút căm giận bất bình.
"Nến Đỏ..." Hoàng Bắc Nguyệt đang muốn mở miệng, Nến Đỏ đột nhiên cảnh giác nói: "Là ai?"
Sau đó thân thể vù một tiếng bay ra ngoài cửa sổ.
Hoàng Bắc Nguyệt giống như nhớ ra cái gì đó, vội vàng theo ra ngoài, chỉ thấy Nến Đỏ như chim đại bàng đánh về phía một thân cây trong viện. phía sau cây kia có bóng người màu đen lóe qua, sau đó vội vàng xoay người bỏ chạy, cũng không giao thủ cùng Nến Đỏ.
"Muốn chạy trốn? Không dễ dàng như vậy!" Nến Đỏ trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm, muốn đuổi theo giết người dám cả gan nửa đêm ẩn vào nghe lén!
Hoàng Bắc Nguyệt thấy rõ tấm lưng kia, vội vàng gọi Nến Đỏ lại, "Nến Đỏ! Trở về!" Sau đó chính mình đuổi theo, nhìn bóng lưng đã đi xa hô một tiếng: "Mặc Liên!"
Bóng đen nghe giọng nói của nàng dừng một chút, nhưng vẫn không chùn bước chạy trốn, vội vàng hoảng hốt như sợ bị người bắt được.
Hoàng Bắc Nguyệt cắn răng, nàng bị thương do sét đánh chưa bình phục, không thể đuổi kịp tốc độ nhanh nhẹn của Mặc Liên.
Nàng có Nến Đỏ cùng Băng Linh Huyễn Điểu, nhưng Mặc Liên lại có Huyễn Linh Thú!
Hắn muốn chạy trốn thì không ai đuổi kịp được.
"Chủ nhân, đó là Mặc Liên sao?" Nến Đỏ đi tới cạnh nàng, nắm nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292239/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.