Không thể nào!
Nàng tin tưởng Mặc Liên đơn thuần, tuyệt đối không hoài nghi hắn giả tạo tình cảm với nàng.
Mắt hắn không nhìn thấy nên không biết là nàng, chuyện sống chết trước mắt, cuộc chiến giữa nàng và Linh Tôn chưa dứt, không ngờ nửa đường lại xuất hiện thêm địch nhân mạnh mẽ như thế đến!
"Mặc Liên!" Nàng đứng lên khỏi mặt đất, hô to một tiếng với hắn.
"Grao..." Linh Tôn gầm gừ phẫn nộ, thần thú phát ra tiếng rống giận lấn át hoàn toàn giọng nói yếu ớt của nàng.
Đừng nói Mặc Liên không nghe thấy mà ngay cả chính nàng cũng không nghe thấy!
Nhưng trong tiếng gào của Linh Tôn, Mặc Liên không nhìn hắn, chỉ không muốn chờ lâu, muốn tốc chiến tốc thắng đoạt Vương lệnh của lính đánh thuê, bởi vậy một chiêu chưa trúng liền xuất chiêu thứ hai ra!
Sấm vang chớp giật từ trên bầu trời dẫn xuống, mây đen cuồn cuộn như cái miệng lớn cuồn cuộn phun ra lôi điện hung mãnh.
Trong nháy mắt đó, Hoàng Bắc Nguyệt lần đầu tiên có cảm giác sợ hãi cái chết trong suốt hơn mười năm sinh sống ở đây.
Tình thế nghiêm trọng, không thể gọi Mặc Liên quay đầu lại nữa, không cần nghĩ nhiều, xoay người bỏ chạy là thượng sách!
Nàng hành động nhanh như chớp, tốc độ như ánh sáng, nhưng ánh sáng không đọ được với tia chớp.
Trong nháy mắt tia chớp đánh trúng thân thể, trong đầu nàng trắng xóa, ngay sau đó trong cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, khụ một tiếng nhổ ra máu tươi, chật vật ngã trên mặt đất.
Không có nửa điểm đau đớn, quả nhiên một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292235/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.