Từ ngày bị bắt giam vào trong biệt viện, đã qua năm sáu ngày Phong Liên Dực cũng không xuất hiện, Hoàng Bắc Nguyệt cũng không phản kháng, theo vài ngày tu luyện Chú ấn Băng vừa đạt được.
Người trong Biệt viện mỗi ngày mang ba bữa ăn cùng quần áo cho nàng, còn lại ở trong bóng tối giám thị nàng. Không xuất hiện, Hoàng Bắc Nguyệt càng mừng rỡ vì được thanh tĩnh.
Nàng ở đây vài ngày, đám người Anh Dạ không ngừng nghỉ thúc ngựa đi, hẳn là đã về tới Nước Nam Dực.
Chờ bọn họ an toàn, chính mình muốn làm gì thì làm.
Thành Tu La
Từ lúc đăng cơ, Tu La vương chưa từng trở về, cả tòa thành trầm lặng u tĩnh hơn cả Địa ngục. Tất cả mọi người im ắng, nói chuyện cũng rất nhỏ.
Nhưng hôm nay, nghe nói Tu La vương đã trở về, Âm Hậu cao hứng lập tức hạ lệnh mở tiệc rượu nghênh đón Tu La vương!
Nhưng có thể thấy Tu La vương không nể tình chút nào, không có mặt ở yến hội, mà trước khi yến hội diễn ra đã xông vào tẩm cung Âm Hậu.
Âm Hậu đang vui vẻ trang điểm, nghe động tĩnh bên ngoài liền đứng lên, thấy Phong Liên Dực bước vào.
"Dực!" Âm Hậu đang trang điểm dở dang nên có chút ngượng ngùng khi để con mình nhìn thấy bản thân không hoàn mỹ, bởi vậy xấu hổ che khuất mặt, "Mẫu hậu rất nhanh sẽ ra, ngươi chờ được không?"
"Hoàng Bắc Nguyệt là ai?" Phong Liên Dực căn bản không nghe thấy lời của bà, vừa mở miệng đã lạnh lùng hỏi.
Ngữ khí lạnh như băng khiến Âm Hậu đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292220/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.