Công chúa Anh Dạ ghé vào đùi nàng, khóc nức nở nói: "Ta trước kia rất ngang ngạnh, luôn không hiểu chính mình, kỳ thật ta biết hắn sớm không thích ta, nhưng ta tự lừa mình dối người, liều mạng tự trấn an là hắn thích ta, nhất định sẽ lấy ta. Ta vẫn lừa gạt chính mình, thậm chí còn nghi ngờ hắn thích người khác, kỳ thật, đều là ta tự mình đa tình."
Đây là lần đầu tiên Anh Dạ mở lòng với nàng, thẳng thắn nói chuyện tình cảm với Phong Liên Dực, nàng rất thích hắn, cho nên không có cách nào tiếp nhận sự thật hắn không thích mình.
"Ta trước kia rất ích kỷ, để người khác bị thương tổn vì ta, Ta sau này không thế nữa, thích một người không nhất định phải có được hắn, chỉ cần hắn hạnh phúc ta cũng có thể hạnh phúc. Mà ta, không thể luôn để người khác bảo vệ, ta phải kiên cường như ngươi mới đúng."
Hoàng Bắc Nguyệt đưa tay lau mắt, nàng là người rất kiên cường, rất ít bị cảm động, nhưng nhìn Anh Dạ như vậy, giống đứa trẻ trong một đêm trưởng thành, tâm tình này vui không tả được.
Nàng nghĩ thầm, oan thì oan đi, ám sát Ngụy Yên Nhiên thì ám sát Ngụy Yên Nhiên, có thể làm Anh Dạ thông suốt không u mê nữa, cho dù hiện tại để nàng đi ám sát Phong Liên Dực, nàng cũng sẽ đi.
"Tốt lắm, ngươi xem khóc thành như vậy, hỏng hết trang điểm, xấu xí rồi nha, mặc dù ngươi suy nghĩ cẩn thận, lát tiến cung sẽ nhìn thấy hắn, ngươi không muốn hắn nhìn ngươi xấu như vậy chứ." Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292194/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.