Công chúa Hi Hòa nhìn hình ảnh phản chiếu của Hoàng Bắc Nguyệt trong gương, cười hỏi: “Bắc Nguyệt, sư phụ của con có cùng con trở về không?”
“Người không phải là sư phụ của ta, người chỉ giao cho ta một ít đồ rồi lập tức rời đi.”
“Vậy bây giờ hắn đang ở nơi nào? Hắn dạy dỗ con trở nên lợi hại như vậy, ta nhất định phải cảm ơn hắn một phen, hơn nữa, nếu như có thể mời chào một cao thủ như vậy ở lại trong Nam Dực Quốc thì không còn gì tốt hơn!”
Hoàng Bắc Nguyệt nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó liền nói: “Hình như người có nói qua với ta rằng người muốn đến Đông Ly Quốc một chuyến, ta cũng không biết khi nào người trở về.”
Công chúa Hi Hòa đang loay hoay hộp phấn ở trên bàn, vừa nghe Hoàng Bắc Nguyệt nói như vậy, tay nàng bỗng nhiên run lên một cái, móng tay cào rớt cả một mảng phấn.
“Công chúa cẩn thận, phấn này rất trơn, tùy tiện chạm vào dù chỉ một chút thôi thì cũng có thể làm rơi ra một mảng to đấy.” Hồng Chúc vội vã đi tới, đưa chiếc khăn lụa cho công chúa lau tay.
Công chúa Hi Hòa cười nói: “Đúng thật, phấn này lấy từ nơi nào đến vậy?”
Hoàng Bắc Nguyệt nói: “Là cống phẩm, hình như là, ừm, của Tư La tiến cống!”
“Hóa ra là phấn Tư La sao, quả nhiên là đồ tốt.” Công chúa Hi Hòa lau sạch ngón tay xong thì tùy ý vân vê chiếc khăn lụa.
“Chỗ của ta còn giữ hai hộp, ngày mai ta sẽ để Hồng Chúc mang qua cho cô cô.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292164/chuong-821.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.