Sắc mặt của Hoàng Hậu cực kỳ khó coi, nàng ăn được một nửa thì lấy lý do thân thể không thoải mái để rời đi trước.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ, Hoàng Thượng đã muốn nói sảng thì ai cũng không thể ngăn cản được. Từ những đặc điểm này có thể nhìn ra, Hoàng Thượng khi còn trẻ nhất định cũng là một người có tính khí thất thường.
Thái Hậu cười nói: “Say rượu nói bậy thôi, Hoàng Thượng thật sự đã uống quá chén rồi.”
“Đúng vậy! Cũng may lúc này không phải ở trên triều, nếu không chỉ cần có một người nhảy ra hô to một câu “quân vô hí ngôn”, sợ rằng Bắc Nguyệt sẽ trở thành vị nữ tử đầu tiên ở Nam Dực Quốc được phong vương đó!” Công chúa Anh Dạ vội vàng cười nói, cố gắng giảm bớt bầu không khí gượng gạo.
[quân vô hí ngôn: lời vua nói ra tuyệt không phải chuyện đùa]
Chỉ là, ai cũng không ngờ tới, lời nói tưởng chừng như vui đùa của hôm nay vậy mà sẽ thành sự thật.
“Tửu lượng của Hoàng Thượng đã tới giới hạn rồi, người đâu, mau đưa Hoàng Thượng quay về tẩm cung để nghỉ ngơi đi.” Thái hậu uy nghiêm ra lệnh.
Tiểu thái giám bên người Hoàng Thượng không dám chậm trễ, hắn lập tức gọi cung nhân đi lên dìu Hoàng Thượng trở về.
“Nguyệt nhi, con đừng bỏ đi, con muốn cái gì trẫm đều cho con hết, trẫm có lỗi với Hoàng tỷ, trẫm sẽ cho con mọi thứ mà.” Hoàng Thượng vừa đi ra ngoài vừa lớn tiếng lảm nhảm.
Hoàng Bắc Nguyệt chỉ thản nhiên cười cười, công chúa Anh Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292158/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.