“Vậy tỷ tỷ muội không phải là…người hả?” A Tát Lôi cẩn thận hỏi.
Đối với vấn đề này, Tiểu Đăng Lung không khách sáo hừ lạnh một cái, nàng hoàn toàn không có ý đáp lại, chỉ tăng nhanh cước bộ tiến vào một gian phòng đá rộng lớn.
Thấy mình bị lơ đẹp, A Tát Lôi quyết định không tự làm bản thân mất mặt nữa, kiên quyết ngậm miệng lại.
Trong phòng đá chỉ có một cái bàn và một ít dụng cụ đơn giản dùng cho sinh hoạt hàng ngày.
Tiểu Đăng Lung đốt một đống lửa trong góc phòng, sau đó đặt một cái bình sắt lên đun nước, bộ dáng không chút hoang mang, rõ ràng đã làm nhiều đến nỗi thành thói quen.
Đêm trăng tròn, thung lũng này sẽ biến thành địa ngục, ngay cả ánh trăng cũng nhuốm màu đỏ au, xem ra truyền thuyết lưu truyền cũng không phải là tin đồn vô căn cứ!
Sau khi tự mình chứng kiến, nàng mới biết lời đồn vẫn còn quá nhẹ nhàng, những người đó căn bản không thể tưởng được, so với địa ngục hay chiến trường đầy rẫy linh hồn người chết, nơi này còn khủng bố hơn rất nhiều!
“Mỗi khi tới đêm trăng tròn, tỷ tỷ của muội sẽ biến thành như vậy sao?” Nhìn bóng lưng của Tiểu Đăng Lung, Hoàng Bắc Nguyệt nhẹ giọng hỏi, nàng chưa từng thấy qua loại biến hóa nào kinh dị như vậy!
Tiểu Đăng Lung hơi gật đầu, thái độ của nàng đối với Hoàng Bắc Nguyệt không hề khinh bỉ hay vô lễ như với A Tát Lôi.
“Đây là trạng thái hóa hồn của tỷ tỷ, cứ đến đêm trăng tròn, những nơi xung quanh tỷ ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292130/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.