Ngụy Yên Nhiên đang hoảng hốt muốn trốn, nhưng vừa nghe thấy giọng nói này, trong ánh mắt bỗng nhiên bừng lên ánh sáng như ngọc, đột nhiên ngẩng đầu lên, vui mừng nói: “Nguyệt Dạ công tử!”
Cả người được bao bọc bởi áo choàng màu đen, trên người Hoàng Bắc Nguyệt có một loại hơi thở rất khác người, Ngụy Yên Nhiên nhìn thấy nàng cũng ngẩn ra một lúc, nhưng mà giọng nói này, nàng tuyệt đối sẽ không quên!
Qúa đỗi vui mừng, Ngụy Yên Nhiên lập tức nhào vào lồng ngực Hoàng Bắc Nguyệt, giọng nói mang theo ý tứ xúc động nói: “Ta biết, công tử nhất định sẽ đến cứu ta.”
Hoàng Bắc Nguyệt thấp giọng ho một tiếng, trên trán chảy xuống một giọt mồ hôi thật lớn, vội vàng đẩy nàng ta ra, nói: “Đi thôi, không còn thời gian!”
“Công tử, ta có một việc muốn nói cho ngài.......” Ngụy Yên Nhiên vừa đi theo sau nàng vừa nói.
“Chuyện gì?”
“Bây giờ ngài có còn giúp Tề vương hay không?” Ngụy Yên Nhiên hỏi.
Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày, tại sao nữ nhân này lúc nói chuyện lại không phân biệt hoàn cảnh như vậy?
Quả nhiên, Ngụy Yên Nhiên vừa dứt lười, tiếng bước chân ở phía sau liền dừng lại, Hoàng Bắc Nguyệt đột nhiên cảm thấy chuyện này thật đau đầu! Không còn cách nào khác nàng đành quay lại nhìn hai người bọn họ.
“Ngươi, ngươi là người của Phong Liên Dực?” Giọng Nhã hoàng hậu run run hỏi.
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn thoáng qua Thôn Thiên Hồng Mãng ở phía xa xa, nói: “Ta được Vũ Văn gia nhờ cứu Thập Nhất hoàng tử ra ngoài, ngươi tin cũng được không cũng tốt, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292097/chuong-754.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.