Editor: Thiên Ân
Beta: Mặc Quân Dạ
Trời vừa tối, đám lính đánh thuê này lập tức rời khỏi, dù sao việc lợi dụng bóng đêm để lên đường vẫn an toàn hơn một chút.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng mở to mắt, phủi phủi bụi đất trên người, sau đó đi ra khỏi miếu hoang.
Băng Linh Huyễn Điểu đã trở về từ sáng sớm, phần máu kia quả nhiên có tác dụng đối với việc trừ độc của Cát Khắc, xem ra bên kia hẳn sẽ không có chuyện gì.
Hoàng Bắc Nguyệt yên tâm cười cười, nhảy lên lưng của Băng Linh Huyễn Điểu, lợi dụng bóng đêm lặng lẽ đi về phía gia tộc Vũ Văn trong kinh thành.
Lúc này, trong đại sảnh của gia tộc Vũ Văn!
Những nhân vật quan trọng trong gia tộc Vũ Văn đều có mặt ở đây, sắc mặt mỗi người đều vô cùng nghiêm trọng, trong lòng lo lắng ngồi chờ.
“Ta thấy lúc trước chúng ta không nên để thái tử Chiến Dã cùng công chúa Anh Dạ rời đi trước, nếu tên Nguyệt Dạ kia biết được bọn họ đã đi rồi liệu có còn tuân thủ ước hẹn mà đến đây không?” Một vị trưởng lão khá lớn tuổi vô cùng lo lắng hỏi.
Vũ Văn Địch ngồi bên dưới lập tức trả lời: “Đại trưởng lão, nếu Nguyệt Dạ các hạ đã đồng ý thì nhất định sẽ đến, người không cần phải quá lo lắng!”
“Địch thiếu gia, tính tình của ngài quá lương thiện, không biết lòng người trên thế gian này vô cùng hiểm ác, chuyện liên quan đến vấn đề sống chết, nàng ta sao có thể dễ dàng đến đây được chứa?” Đại trưởng lão lắc đầu, đứng lên: “Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292090/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.