Nữ nhân kia quá cuồng vọng!
“Nếu chuyện này làm không tốt, Bắc Diệu quốc cùng Tây Nhung quốc có thể sẽ trở mặt.” Hoàng Bắc Nguyệt thì thầm nói.
“Vương, có chuyện gì sao?” Nghe giọng nói nghiêm trọng của nàng, hình như có tâm sự rất lớn, A Tát Lôi liền hỏi.
Hoàng Bắc Nguyệt ngẩng đầu, quả quyết nói: “Các ngươi lập tức chạy về Phù Quang rừng rậm, ở trong đó chờ ta, ta sẽ nhanh chóng đuổi theo các ngươi.”
Vương!” Vài người đồng thanh hô lên nói: “Vào thời điểm này, một mình người muốn đi đâu?”
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn thoáng qua Cát Khắc đang hôn mê nằm ở trên cáng khiêng đi, nói: “Có một số việc, không thể bỏ qua!”
“Nhưng người đang bị thương......” A Lệ Nhã nhỏ giọng nói, mới vừa rồi trước khi mọi người tới, Vương vẫn còn đang sốt, vết thương trên người nàng khẳng định là vô cùng nghiêm trọng, hiện tại làm sao có thể đi mạo hiểm như vậy?
“Lúc trước ta mang nhóm người các ngươi ra khỏi rừng, đã hứa với cha mẹ các ngươi, sẽ bảo vệ mọi người thật tốt, ta không muốn bất kể ai xảy ra chuyện!” Hoàng Bắc Nguyệt nghiêm khắc nhìn thoáng qua A Lệ Nhã, ý bảo nàng không cần tiếp tục nói nữa.
Chuyện mà nàng đã quyết định, thì không ai có thể thay đổi được, nhóm người A Tát Lôi muốn đi cùng nàng, đều bị nàng từ chối, chỉ đạo bọn họ trốn đi nơi khác, sau đó lặng lẽ rời đi từ phía sau doanh trại.
Doanh trướng của Thánh Huyết cũng ở vùng lân cận, Thiên Đại Đông Nhi ra ngoài tìm cứu binh, cứu nàng một mạng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292076/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.