Editor: Thiên Ân
Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ
Nàng cởi bỏ áo choàng của Mặc Liên trên người ra, giúp hắn phủ thêm vào, hai tay đặt lên vai hắn, nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt nói: “Ta đã thừa nhận ngươi, ta rất thích người bằng hữu như ngươi!”
Con ngươi Mặc Liên khẽ động, không biết vì cái gì, khi nhìn vào bông hoa kết ngạnh trên mắt hắn trong khoảng cách gần như vậy, lại cảm thấy rất thương cảm.
Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi đứng thẳng dậy, nhanh nhẹn nhảy lên lưng Băng Linh Huyễn Điểu, không thể ở lại lâu hơn được nữa, nàng không muốn bởi vì sự mềm lòng của mình mà trở nên dây dưa không dứt khoát.
“Gặp lại sau!” Ngẩng đầu, cười cười với Huyễn linh thú, rồi nàng điều khiển Băng Linh Huyễn Điểu bay vào trong bầu trời đêm.
Mặc Liên cúi đầu, lôi kéo áo choàng trên người, trong quần áo vẫn còn lưu lại hương thơm tự nhiên và độ ấm cơ thể của nàng, nhắm mắt lại, hắn liền cảm thấy nàng vẫn còn ở bên cạnh hắn, chưa rời đi. (#Ân: trên đời này ta sợ nhất cái thể loại đa tình như vậy. Rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm. bệnh này không thể trị nổi a.)
********** Bắc Nguyệt Hoàng Triều *************
Đêm khuya, bên trong kinh thành là một mảnh yên tĩnh, nhưng kì thực đang nổi lên sóng ngầm mãnh liệt, nhiều đội binh lính tuần tra trên các con đường, trong gió đêm có ánh đèn chiếu sáng võ trang của những binh sĩ, hiện ra từng luồng khí lạnh như băng.
Trong bóng tối ẩn núp không ít ám vệ, chỉ cần có người dám hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292069/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.