Editor: Thiên Ân
Beta: Hạ Tuyết Liên Vũ
“Quân Ly ca ca, nếu đau đớn như vậy, vì sao còn tìm đủ mọi cách để có được thứ này? Huynh không có huyết mạch của hắn, tu luyện phù chú thuật thì sẽ bị cắn nuốt mất tinh thần, chẳng lẽ huynh không sợ tà khí xâm nhập sẽ biến thành ma thú sao? Huynh là thần thú!”
Âm Hậu nhìn bộ dạng đau đớn của hắn lúc này, bỗng nhiên ôm mặt khóc lớn lên.
Linh Tôn cầm lấy ta Âm Hậu, đau đớn cực độ nói: “Ta cam tâm tình nguyện!”
Nước mắt Âm Hậu chảy xuống, khuôn mặt xinh đẹp ướt nhẹp, nghẹn ngào nói: “Ta, ta hiểu được.”
Một lúc lâu sau, cơn co rút mạnh mẽ kia cũng dần dần yếu bớt, nhưng Linh Tôn cũng bị tra tấn, giày vò đến mức mặt tái nhợt, không còn một tia huyết sắc, yếu ớt dựa vào thân rắn của Huyền Xà Âm Hậu.
“Giáng Tuyết, vị trí Vương của Tu La thành không thể bỏ trống lâu.” Giọng hắn khàn khàn nói.
Huyền Xà Âm Hậu hít cái mũi một cái, mới nức nở uất ức nói: “Nhưng Dực, nó không chịu nghe lời của ta, nếu ép buộc nó đoạn tình tuyệt ái, ta, ta không đành lòng.......”
“Muội không đành lòng thì sao? Trên đời này, chỉ có một người là hắn thừa hưởng dòng máu của Tu La thành.” Linh Tôn suy yếu nói, vừa mới cắn nuốt phù nguyên của Hoàng Bắc Nguyệt, hắn cần một thời gian để khôi phục.
“Có một số việc, đã quyết định thì nên làm cho nhanh, hắn phải đoạn tình tuyệt ái, lên làm Tu La vương! Không ai có thể thay thế hắn.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292047/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.