“Ở trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp, Quang Diệu điện đã được hình thành từ rất lâu rồi, Thánh Huyết cung của chúng ta xưa nay chỉ hoạt động ở Tây Nhung quốc, thực lực của bọn họ cũng mạnh hơn.” Thiên Đại Mê Ly vốn là người tự cao tự đại cũng phải nói như vậy.
Chuyện gì mà không nhìn nhận cẩn thận, phân biệt không rõ ràng thì chỉ có một con đường chết!
“Nhưng mà, nếu chúng ta cũng có được thiên tài như Mặc Liên, thì cũng rất có thể.” Mắt của Thiên Đại Mê Ly thản nhiên nhìn về phía thiếu nữ đang quỳ trên mặt đất.
Đông Nhi được uống Tẩy Tuỷ đan thay đổi toàn bộ kinh mạch, tư chất thiên bẩm người bình thường sẽ không bì kịp, nàng cũng dồn rất nhiều hi vọng vào Đông Nhi, nhưng về sau vẫn phải chú ý đến Đông Nhi nhiều hơn một chút.
Thiên Đại Đông Nhi cũng hiểu được suy nghĩ trong lòng sư phụ, tay nắm thật chặt cuốn ‘Thiên Hỏa quyển trục’, thấp giọng nói: “Sư phụ yên tâm, sẽ có một ngày, đồ nhi nhất định sẽ khiến Thánh Huyết cung phát dương quang đại* vượt qua cả Tu La thành và Quang Diệu điện!”
*phát dương quang đại: phát triển lớn mạnh.
Ánh mắt của Thiên Đại Mê Ly loé lên, khen ngợi nhìn nàng: “Tốt, sư phụ rất thích tính cách của ngươi như vậy!”
Thiên Đại Đông Nhi cúi người lễ phép, sau đó yên lặng lui xuống, đi xa thêm một đoạn, mới từ trong nạp giới lấy ra một viên thuốc rất nhỏ, nhanh chóng nuốt vào.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua lều trại, mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292016/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.