Bắc Diệu quốc, vẫn chưa lập thái tử mà!
Lạc lạc gãi gãi đầu nói: “Là… là thái tử Chiến Dã!”
Hoàng Bắc Nguyệt đột ngột đứng bật dậy, A Lệ Nhã bị bất ngờ, lại bị doạ sợ ngã ngược trở lại, vành mắt đỏ lên.
Lúc này Hoàng Bắc Nguyệt cũng không còn tâm trí đỡ nàng nữa, đeo mặt nạ lên đi ra ngoài, vừa đi vừa kéo theo Lạc Lạc hỏi: “Ngươi nói cho ta biết, thái tử Chiến Dã làm sao lại đến Bắc Diệu quốc?”
“Ta cũng không biết! Nhưng thực sự là hắn đã đến!” Lạc Lạc mang vẻ mặt vô tội, tại sao nhìn sư phụ như thế này lại đáng sợ như vậy…
Bước chân Hoàng Bắc Nguyệt bỗng nhiên khựng lại một cái, trong đầu nhớ đến thương đội kì lạ kia, cùng với giọng nói cao quý lạnh nhạt nhưng đầy khí thế trong xe ngựa.
Chiến Dã!!!
Hoàng Bắc Nguyệt lập tức buông tay Lạc Lạc, đúng lúc Cát Khắc dắt ngựa đi qua, nàng liền cướp ngựa trong tay hắn, nhảy lên, quay lại nói với Lạc Lạc: “Dẫn đường!”
)
Lạc Lạc cũng nhảy lên lưng ngựa, đáp lại một tiếng, liền phi ngựa đi về phía trước, hai người một trước một sau liền rời đi.
Cát khắc vẫn còn đang ngây ngốc, cả buổi trời mới có phản ứng, hô to một tiếng: “Vương, người muốn đi đâu vậy?”
Phía trước biệt viện bên hồ, trên người Chiến Dã đã toả ra từng trận hoả diễm nóng rực, xung quanh hắn đều là ngọn lửa màu tím nhạt, lửa rừng rực cháy, cây cối bên cạnh đều bị khô héo nhanh chóng.
Mà trên người Phong Liên Dực cũng từ từ tản ra nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292003/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.