Hoàng Bắc Nguyệt ở trong không trung nặng nề quất xuống một roi, nói: “Nếu là vui đùa, lần này cho qua, mau cút đi! Sau này đừng để ta gặp lại ngươi!”
“Dạ vâng” Đám lính đánh thuê như nhận được đại xá mà nhanh chân chuồn đi, sợ chậm một bước sẽ khiến cho vị Nguyệt Dạ đỉnh đỉnh đại danh này không vui.
Một vị luyện dược sư cao cấp đấy, cho bọn họ mười lá gan hùm cũng không dám động vào!
“Đa tạ các hạ đã ra tay cứu giúp.” Lão nhân kia thấy người mặt quỷ này mới nói vài ba câu đã doạ chạy đám lính đánh thuê hống hách này đi, hơn nữa bọn họ đối với nàng còn mười phần tôn kính, đủ thấy rõ đây là một vị cao thủ, vội vàng đi lên cung kính hành lễ tạ ơn.
“Không cần phải cảm tạ, đều là đồng hương, đi ra bên ngoài là nên giúp đỡ lẫn nhau.” Hoàng Bắc Nguyệt bắt đầu nghịch roi da trong tay, ánh mắt hờ hững nhìn thoáng qua xe ngựa kia.
Thật là người kiêu ngạo, vào lúc này cũng không đi ra nói chuyện xã giao một câu?
Thương nhân bình thường, khôn khéo thông minh, lễ nghi chu toàn, sẽ không tự cao tự đại như vậy.
Lão giả nghe vậy, lông mày nhướn lên, có chút vui mừng như gặp được bạn cũ ở nơi đất khách, nói: “Hoá ra các hạ cũng là người Nam Dực quốc, hân hạnh gặp mặt, xin hỏi các hạ là người ở nơi nào của Nam Dực quốc?”
“Ta sinh ra ở Lâm Hoài thành, đã nhiều năm không quay trở lại quê hương rồi.” Thấy người trong xe không có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1292000/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.