“Quyền vương thì sao?” Môi hoàng hậu phát run, lại làm như không có chuyện gì hỏi.
“Loạn thần tặc tử, tru di cả nhà!” Phong Liên Dực thấp giọng nói.
Thân thể Nhã hoàng hậu run run, nhưng vẫn giữ phong thái đoan chính, nói: “Còn Nhã Ngọc?”
“Vậy phải xem mẫu hậu người dạy dỗ hắn như thế nào.”
Nhã hoàng hậu trợn to hai mắt nhìn hắn, bỗng nhiên cười lạnh: “Phụ hoàng ngươi nói rất đúng, khi ngươi trưởng thành, quả nhiên là người rất có tiền đồ!”
“Phụ hoàng nhìn người luôn luôn rất chính xác, chỉ tiếc năm đó nhìn nhầm Quyền vương rồi.” Phong Liên Dực thản nhiên nói.
Phượng liễn đã dừng lại, cung nữ cúi đầu vào trong, vén màn xe, cung kính nắm tay hoàng hậu đỡ xuống, Phong Liên Dực đứng ở một bên kiệu, phất tay một cái, thái giám và cung nữ lập tức cúi đầu, vô cùng nghe lời mà lui đi.
Nhã hoàng hậu thấy vậy, môi đỏ mọng liền nhếch lên nụ cười tự giễu, hoá ra bên cạnh mình không có lấy một người đáng tin, đáng thương thay nàng vậy mà không hề phát hiện.
Nhã hoàng hậu lạnh lùng nhìn Phong Liên Dực một cái, tự nhấc váy của mình bước lên bậc thang đến đại điện.
“Mẫu hậu.” Ở phía sau Phong Liên Dực đột nhiên lên tiếng, Nhã hoàng hậu không có dừng lại, hắn liền nở nụ cười, nói: “Đứa trẻ đó, người có muốn gặp hắn không?”
(?g
Nhã hoàng hậu đột ngột xoay người, đôi mắt đẹp trợn to: “Ngươi nói cái gì?”
“Đứa trẻ bị tráo đổi với ta.” Phong Liên Dực hờ hững nói.
“Nó… nó đang ở đâu?” Trong lòng Nhã hoàng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291995/chuong-651.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.