Hoàng Bắc Nguyệt thấy nàng đi tới, mà hai thiếu nữ vốn đi theo phía sau giờ phút này lại không thấy nữa, bởi vậy không khỏi có chút kỳ quái hỏi: “Thiên Đại Thiếu cung chủ, thủ hạ của ngươi đâu rồi?”
Thiên Đại Đông Nhi giơ trứng hung điểu trong tay lên, thản nhiên nói: “Thật sự là thủ hạ trung thành, ta sẽ tưởng nhớ tới bọn họ!”
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn nàng một cái, không cần Đông Lăng mở miệng thì nàng cũng hiểu được hai thiếu nữ xui xẻo kia đã gặp phải chuyện gì. Một cảm giác kỳ quái dâng lên trong lòng, Hoàng Bắc Nguyệt cúi đầu cười cười: “Quả nhiên là rất trung thành!”
Thiên Đại Đông Nhi mím môi, thoáng nhín về phía sau, nói: “ Kỳ lạ, lâu như vậy rồi mà sao con ma thú kia còn chưa đuổi theo!”
“Có lẽ nó bị lạc đường.” Hoàng Bắc Nguyệt nhàn nhạt nói, nắm chắc mỗi giây để khôi phục thân thể cùng chữa trị phù nguyên có chút hao tổn.
Thiên Đại Đông Nhi cau mày, nhìn dáng vẻ vân đạm phong khinh của Hoàng Bắc Nguyệt, nàng không nhịn được hỏi: “Nguyệt Dạ các hạ, vừa rồi Tề vương và ngươi ở cùng một chỗ, vậy tại sao bây giờ hai người lại không đi ra chung?”
“Chàng có việc trì hoãn, rất nhanh sẽ tới thôi!” Hoàng Bắc Nguyệt nhắm mắt lại, không muốn nhiều lời.
Thấy nàng trầm mặc nghỉ ngơi, dường như không muốn nhắc tới chuyện tình của Tề vương, Thiên Đại Đông Nhi cũng có chút không được tự nhiên. Nàng nhìn tấm mặt nạ quỷ đáng sợ trên khuôn mặt Hoàng Bắc Nguyệt, biết không thể đoán được suy nghĩ của nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291962/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.