Sau năm năm, tuy rằng Tiểu Hổ đã to lớn hơn, dáng vẻ cũng thay đổi rất nhiều, không còn nét đáng yêu nghịch ngợm như lúc nhỏ nữa, nhưng Đông Lăng là người đã chăm sóc cho Tiểu Hổ trong thời gian dài, ấn tượng đối với Tiểu Hổ đương nhiên sẽ không dễ dàng phai mờ.
Huống chi phần lớn Thần thú đều là độc nhất vô nhị, tuyệt đối không giống như Linh thú, có khả năng sinh sản rất mạnh.
Có thể nói, một con Thần thú, trừ phi là sinh đôi, nếu không rất khó có bộ dáng giống nhau khi trưởng thành.
Cho nên, Đông Lăng hẳn là đã nhận ra Tiểu Hổ.
Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng nặng trĩu, gương mặt sau mặt nạ cũng mang theo vài phần âm trầm lạnh lẽo, dùng thanh âm khàn khàn thản nhiên trả lời: “Không sai!”
Tay Thiên Đại Đông Nhi run lên, thanh kiếm nắm trong tay chợt phát ra một tiếng “keng”
nhỏ.
Nàng đưa tay sờ qua tấm vải bố che mặt, ngón tay khẽ run rẩy.
“Lần quyết đấu trước của chúng ta còn chưa xong, không bằng bây giờ chúng ta tiếp tục đi!”
Thiên Đại Đông Nhi nhẹ giọng nói.
Hoàng Bắc Nguyệt lạnh lùng nói: “Hôm nay chúng ta đang bị vây ở bên trong Hung Thổ Ngục, làm sao có thời giờ quyết đấu đây?”
“Tâm trạng ta đang rất tốt, chẳng lẽ Nguyệt Dạ các hạ sợ thua sao!”
Thiên Đại Đông Nhi chậm rãi rút bảo kiếm ra khỏi vỏ, mũi kiếm xẹt ngang qua cát vàng ở dưới chân, phát ra một trận âm thanh dữ dội.
Những người xung quanh đều quay đầu lại, có chút ngạc nhiên nhìn bọn họ, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291942/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.