Tuy bị vây trong lục đạo thiên nguyên phù nhưng Huyền Xà Âm Hậu vẫn bảo trì thần tình hung hãn, nguyên khí bản thể đang dần dần tiêu tán ra bên ngoài, mà bản thân lại không còn chút năng lực ngăn trở nào.
Đây chính là lục đạo thiên nguyên phù, nếu như là do người kia sử dụng, vậy hôm nay nàng đã hết đường sống để đi rồi.
Bên khóe miệng giương lên nụ cười tự giễu, nàng sống hay chết, cái người kia chắc cũng chẳng bao giờ quan tâm? Trong khoảnh khắc nhìn thấy thiếu nữ tóc đỏ kia, cuối cùng nàng cũng hiểu, bao năm qua mình đã đắm chìm trong một giấc mộng biết bao hoang đường, thật buồn cười làm sao! Cảm giác được uy áp cường đại đến gần, Huyền Xà Âm Hậu bất lực giơ mí mắt, nhìn thấy thiếu niên áo đen đi ra từ trong hỏa diễm, Kết Ngạnh hoa ở khóe mắt dưới ánh lửa trở nên có mấy phần quỷ dị.
Hơi sửng sốt một chút, Huyền Xà Âm Hậu lạnh lùng nói: “Quang Diệu Điện?”
Mặc Liên hơi chuyển mắt tới, không phải nhìn nàng, mà là cảm thụ hoàn cảnh của nàng, môi khẽ mấp máy: “Vô dụng.
”
Nhưng Huyền Xà Âm Hậu giống như không hề tức giận, trái lại bật cười, nói: “Kết Ngạnh màu đen, hai mắt bị mù, chắc hẳn ngươi chính là Mặc Liên đi, nghe đồn là thiên tài tuyệt thế thứ hai trên đại lục Tạp Nhĩ Tháp.
”
Mặc Liên mặt vô biểu cảm, vươn tay phất qua hào quang của lục đạo thiên nguyên phù, phù quang chói mắt kia tức khắc ầm một tiếng vỡ nát giống như thủy tinh mỏng manh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291930/chuong-586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.