Hoàng Bắc Nguyệt giơ Tuyết Ảnh chiến đao lên ngăn những mảnh băng vỡ kia, sau đó cau mày, dìu Phong Liên Dực ngồi ở một bên, nói: “Chờ ta một chút.
”
Nàng xoay người đi ra ngoài, tóc đỏ như lửa trong hỏa quang chiếu rọi cũng không chút nào kém sắc, rực rỡ chói mắt! Thu hồi Tuyết Ảnh chiến đao, nàng vừa đi, hai tay vừa tạo phù ấn, phù ấn phức tạp trong tay nàng giống như được tạo thành thuần thục như mây trôi nước chảy, rất nhanh phóng ra, từng văn tự phù chú hóa thành thực chất ở đầu ngón tay của nàng vũ động! Cùng lúc đó, hỏa diễm của cự xà phun ra, tám thân rắn cùng nhau dũng mãnh tiến ra, phía sau Huyền Xà Âm Hậu sắc mặt dữ tợn! “Hại Dực của ta bị thương! Hại hắn rời khỏi ra,tiện nhân nhà ngươi vì sao phải cản trở ta?”
Huyền Xà Âm Hậu nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng trừng mắt nhìn Hoàng Bắc Nguyệt.
Vẻ mặt của Hoàng Bắc Nguyệt lãnh đạm, chuyên tâm điều động phù ấn trong tay, đối với lời của nàng ngoảnh mặt làm ngơ.
Hỏa quang chiếu rọi, mặt nàng diễm lệ vô cùng.
Hỏa quang mạnh liệt, nàng khí phách mím môi, trong trẻo nhưng lạnh lùng trong mắt ảnh ngược thiêu đốt lửa cháy tới! Sau lưng Huyền Xà Âm Hậu một con rắn đảo qua, một thân thể thiếu nữ mềm mại ngã xuống, đuôi hồ ly quét trên mặt đất, trên người nàng mang theo máu tươi đầm đìa.
“Tiểu tiện nhân! Dám theo người ngoài mà phản bội ta!”
Phong Liên Dực đứng lên, nhìn thiếu nữ nằm trên mặt đất, nhíu mày: “A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291928/chuong-584.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.