Hoàng Bắc Nguyệt lắc đầu, cho nên mới đầu khi nghe nói Tu La thành là nơi đoạn tình tuyệt ái, bản thân nàng căn bản không tin, mà hiện tại nàng cũng không tin như vậy.
Người chết cũng còn có cảm tình, một người sống sờ sờ, làm sao có thể đoạn tình tuyệt ái, trừ phi đó chỉ là một cỗ máy mà thôi.
“Tu La thành có thể.
”
Phong Liên Dực rất bất đắc dĩ nói: “Người của Tu La thành, không được có cảm tình, một khi có cảm tình, sẽ bị một loại ma thú tên là “Minh”
cắn nuốt, biến thành quái vật nửa người nửa thú.
”
“Minh?”
Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày, nàng chưa từng nghe nói đến thứ này, trở về nhất định phải tìm Yểm nghiên cứu một phen, “Nói như thế, tin đồn bên ngoài nói người của Tu La thành đều là quái vật, đó là thật?”
Phong Liên Dực gật đầu, Hoàng Bắc Nguyệt trầm mặc, nghĩ đến thiếu nữ đuôi cáo vừa mới nhìn thấy, A Ly, cái đuôi đó chắc không phải giả rồi.
Quái vật nửa người nửa thú, nghĩ đến thứ này thôi đã khiến người cảm thấy lông tóc dựng thẳng.
“Nếu như ngươi ở lại Tu La thành, có phải cuối cùng cũng sẽ…”
Ánh mắt Hoàng Bắc Nguyệt chuyển sang hắn, nhìn con ngươi màu tím óng ánh kia, đôi mắt có màu sắc đặc biệt này, không giống với bất cứ ai, thử tưởng tượng nếu như hắn biến thành quái vật nửa người nửa thú, vậy thì… “Liệu nàng có sợ không?”
Phong Liên Dực trái lại vô cùng trấn định, khóe miệng hơi nhiễm lên tiếu ý.
Hoàng Bắc Nguyệt đứng dậy nói: “Ta mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291914/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.