Lập tức vẻ mặt Hoàng Bắc Nguyệt không thay đổi, hỏi: “Lão tiên sinh có gì chỉ giáo?”
“Chỉ giáo thật không dám, lão phu là tộc trưởng Hách Na Lạp trong rừng rậm, các hạ lẻ loi một mình, không bằng làm khách đến bộ lạc chúng ta hai ngày, trong bộ lạc chúng ta gần đây xảy ra một chuyện lớn, khẩn cầu các hạ giúp đỡ.”
Tộc trưởng Hách Na Lạp thành khẩn nói. Quả nhiên là muốn mượn sức mạnh của nàng, Hoàng Bắc Nguyệt suy nghĩ một chút, nàng luôn không thích xen vào chuyện của người khác, tìm phiền toái cho mình, tuy lão tộc trưởng này nói với thái độ thành khẩn, nhưng nàng muốn nhanh chóng ra khỏi rừng rậm, không muốn trì hoãn thời gian ở chỗ này lâu thêm nữa. Nàng nghĩ như vậy, mấy người đại hán bên kia liền tỏ vẻ lo lắng, nói: “Tộc trưởng đại nhân, hay là chúng ta nhanh chóng mời vị cao thủ mà ngài nói đi, cần gì quan tâm tiểu cô nương này!”
“Đúng vậy, tộc trưởng đại nhân, Bách Mục Hàn Thiềm cũng không phải dễ đối phó, là lục giai thần thú đó!”
“Tộc nhân của chúng ta đã bị nó sát hại nhiều như vậy, không thể mạo hiểm nữa!”
Tộc trưởng Hách Na Lạp phất phất tay, nói: “Đừng nói nữa, việc này ta tự có quyết định!”
Dứt lời liền nhìn về phía Hoàng Bắc Nguyệt, nói: “Mong các hạ không lấy làm phiền lòng, bọn họ chỉ là lo lắng cho tộc nhân.”
Hoàng Bắc Nguyệt vốn không định xen vào chuyện của người khác, nhưng vừa nghe đến “Bách Mục Hàn Thiềm”
, trong lòng đột nhiên nhớ lại chuyện cũ.
Năm đó gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291839/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.