“Chuyện năm đó, là do thái hậu hạ độc, không thể trách Bổn vương!”
Tĩnh An vương sắc mặt tái nhợt, nhìn Hoàng Bắc Nguyệt từng bước một tới gần, thân thể của hắn run rẩy lùi về phía sau.
Hoàng Bắc Nguyệt thở hổn hển, đối phó một người sắp vào hàng ngũ Kiếm Thánh, quả nhiên hao phí không ít thể lực của nàng.
May mà Tĩnh An vương này không có bảo khí gì, nếu không, hôm nay chỉ sợ là một hồi khổ chiến! “Không trách ngươi thì trách người nào?”
Hoàng Bắc Nguyệt đi qua, chủy thủ màu đen ở trong tay, nặng nề mà đâm vào bả vai Tĩnh An vương, “Dám làm không có can đảm nhận! Kẻ bất lực như ngươi còn sống làm gì?”
“Bổn vương là hoàng thân quốc thích!”
Tĩnh An vương đau đến kêu rống.
“Hoàng thân quốc thích? Như vậy để cho tất cả mọi người trong thành Lâm Hoài nhìn xem cái gì là hoàng thân quốc thích đi!”
Hoàng Bắc Nguyệt từ nạp giới lấy ra sợi dây thừng tiến đến, buộc vào cổ Tĩnh An vương, kéo hắn ra ngoài.
Tĩnh An vương bị buộc cổ, chỉ có thể phát ra những thanh âm không rõ ràng, khổ không thể tả.
“Hiện tại ngươi biết sợ rồi? Lúc đầu ngươi nắm giữ binh lực, nhìn tiên hoàng rơi vào tay địch cũng mặc kệ không cứu giúp, ngươi có biết người khác cũng sẽ sợ hãi hay không? Năm đó Hoàng thượng bị bắt, ngươi tư oán quá nặng không muốn xuất binh cứu giúp ngươi có nghĩ đến hắn cũng sẽ sợ hãi? Ngươi để cho một mình trưởng công chúa Huệ Văn xông vào địch doanh, ngươi có nghĩ tới nàng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291796/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.