Đông Lăng cũng học theo nàng, đem rượu đổ đi, hiểu Hoàng Bắc Nguyệt đang tế bái trưởng công chúa Huệ Văn, nhất thời nước mắt không ngừng rơi xuống.
“ Trưởng công chúa điện hạ, ngài yên nghỉ đi, Đông Lăng sẽ cố gắng phục vụ tốt tiểu thư, cho dù tan xương nát nát thịt, Đông Lăng cũng sẽ che ở phía trước cho tiểu thư!”
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn nàng một cái, nhẹ giọng cười nói: “Bớt nói nhảm, đi theo ta, làm sao có thể để ngươi tan xương nát thịt?”
Đông Lăng khịt khịt cái mũi nói: “ Điều Đông Lăng nói là sự thật! Bây giờ tiểu thư muốn làm gì, Đông Lăng cũng sẽ đi theo, tiểu thư ở đâu, Đông Lăng cũng ở đấy!”
Hoàng Bắc Nguyệt vỗ vỗ bả vai của nàng, đã sớm biết tính cách Đông Lăng là như vậy, mặc kệ là trong hoàn cảnh nào đều không rời bỏ nàng, cho nên không nghĩ tới việc đuổi Đông Lăng đi. Huống chi có Đông Lăng bên mình cũng là một chuyện tốt, nàng từ nhỏ cô đơn một mình lớn lên, vẫn rất hy vọng có người bên cạnh giúp đỡ, hơn nữa Đông Lăng sẽ chiếu cố Tiểu Hổ cùng Chi Chi, xem như là trợ thủ đắc lực của nàng. “ Nếu không sợ chịu khổ thì có thể theo.”
Đông Lăng nghe nàng nói như vậy, biết là nàng đã đồng ý,lập tức vui vẻ gật đầu: “Cho dù cực khổ thế nào Đông Lăng cũng không sợ!”
Hoàng Bắc Nguyệt cười cười, từ nạp giới lấy ra hộp gấm mà Tiêu Dao Vương đưa, mở ra, bên trong có hai viên đan dược màu tím vàng, phía trên màu vàng thoáng hiện hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291790/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.