Hoàng Bắc Nguyệt thò tay đem nó xách lên, vung vẩy mấy cái trước mặt tiểu Hoàng Kim Thánh Hổ, làm nó mấy lần nhảy dựng lên, thiếu chút đã cắn được tiểu Chức Mộng Thú.(hai đứa đều xưng là “nó”, lắm lúc sợ mọi người không biết đứa nào với đứa nào, mọi người có ý kiến gì không a~)
Một đứa hưng phấn không thôi, một đứa lại sợ đến mức kêu thảm thiết không ngừng.
Một đám Chức Mộng Thú bên kia cũng sợ hãi vạn phần, khẩn trương nhìn chằm chằm bên này.
“Ha ha!” Hoàng Bắc Nguyệt cười to hai tiếng, đem tiểu Chức Mộng Thú bỏ vào trong hành lý, lại vỗ vỗ đầu tiểu Hoàng Kim Thánh Hổ, nói: ” Không tồi không tồi, trở về ta sẽ cho ngươi ăn thịt!”
Tiểu Chức Mộng Thú cũng từ trong túi ló đầu ra, đôi mắt ngập nước. Nó giơ cái tay ngắn ngủn lên, hướng người nhà vẫy vẫy, thấp giọng “chi nha” vài tiếng.
Hoàng Bắc Nguyệt cũng nhìn về phía bên kia, nói: “Yên tâm đi, Linh thú của ta, ai cũng không dám bắt nạt!”
Trong lòng lại âm thầm bổ sung một câu: “Đương nhiên chỉ có ta mới có thể bắt nạt bọn chúng!” (Nguyệt tỷ quá hắc, quá hắc mà:))))
Đám Chức Mộng Thú chậm rãi li khai, Hoàng Bắc Nguyệt xoay người nhìn Phong Liên Dực: “Lần sau nếu còn dám sử dụng ám chiêu đùa giỡn ta, ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi!”
Phong Liên Dực nâng nâng tay, có lần giáo huấn này, hắn đương nhiên sẽ không làm như vậy nữa, đã thấy bộ dáng thống khổ của nàng trong mộng cảnh, hắn cũng rất hối hận, nếu biết trước như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291722/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.