Tiểu Hoàng Kim Thánh Hổ há miệng, đem Chức Mộng Thú tròn vo phun ra. Nó quỳ rạp trên mặt đất, hai tròng mắt đen láy tràn ngập vẻ linh động nhìn chằm chằm vào Chức Mộng Thú, tùy thời gặm lấy nó một lần nữa.
Hoàng Bắc Nguyệt nâng Chức Mộng Thú lên, vừa cầm một cái khăn lau khô nước miếng trên người nó vừa liếc nhìn đám người đang nằm ngổn ngang trên mặt đất, nói: “Làm cho bọn họ tỉnh lại đi.”
Chức Mộng Thú rất nghe lời chớp chớp mắt, sau đó cánh hoa trên người nó mở ra, lộ ra cả thân thể tròn vo, trên đỉnh đầu nó còn có một cọng hành hơi nhọn màu xanh biếc.
Cọng hành lay động trong không khí, phát ra những thanh âm lỗ tai không tài nào nghe được. Những thanh âm đó có chút giống như sóng siêu âm, từng đợt từng đợt nhộn nhạo tỏa ra.
Theo thanh âm này phát ra, đệ tử cùng sư phụ vốn đang ngã trên mặt đất cũng chậm rãi tỉnh dậy.
Hoàng Bắc Nguyệt đem Chức Mộng Thú thu vào trong hành lý, sau khi dặn dò nó không được lộn xộn, nàng mới đi qua đỡ Anh Dạ công chúa từ trên mặt đất ngồi dậy.
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Anh Dạ công chúa mở to mắt, sắc mặt tái nhợt, chỉ cảm thấy đau đầu không thôi.
Sau cơn ác mộng, trong lòng nàng vẫn còn sợ hãi, ánh mắt nhìn bốn phía đều mang theo vẻ mờ mịt.
“Tỉnh lại là tốt rồi.” Chứng kiến Anh Dạ công chúa không bị thương, Hoàng Bắc Nguyệt cũng có chút yên tâm, thời điểm bị vây trong cơn ác mộng, nàng hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291715/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.