Hoàng Bắc Nguyệt cười đến khóe miệng cong cong, “Đương nhiên ta biết nhị tỷ tỷ lợi hại, chỉ là hiện giờ Tuyết di nương còn bị giam gĩ trong địa lao, thân mình lại không tốt, nhị tỷ tỷ đi lần này chỉ sợ chưa đến nửa tháng sẽ không trở về, Tuyết di nương không có tri kỉ hầu hạ, ngày tháng trong địa lao cũng không dễ chịu đâu.”
Sắc mặt Tiêu Vận đỏ lên, rồi từ từ tái mét, nhớ tới Hoàng Bắc Nguyệt để cái lư hương trên mặt đất ở địa lao, trong lòng khó chịu giống như bị mèo cào!
Đương nhiên nàng biết mẫu thân trong địa lao không được ai chăm sóc, dù sao thì Tiêu Trọng Lỗi cũng là nam hài tử, lại không hiểu chuyện, không thể bầu bạn bên cạnh mẫu thân, mẫu thân bị hại như vậy, sau nửa tháng cũng không biết bị Hủ Huyết đan tra tấn thành bộ dáng gì nữa!
Thế nhưng hôm nay trước khi đi, Tuyết di nương dặn dò nàng nhiều lần là phải tiến vào Phù Quang rừng rậm rèn luyện, tăng cường thực lực, cái gì cũng không xen vào, chỉ cần trở thành cường giả, bọn họ sẽ còn có hy vọng!
“Chuyện của nương ta, tự nhiên ta đã an bài tốt mới đi, huống chi còn có đệ đệ của ta!” Tiêu vận lớn tiếng nói.
“Nhị tỷ tỷ đã an bài, hẳn là tốt nhất rồi.” Hoàng Bắc Nguyệt đạm cười nói: “Chờ Nhị tỷ tỷ rèn luyện trở vệ, thực lực tang nhiều, mặt mũi Tuyết di nương cũng được chút vẻ vang!”
“Đương nhiên.” Tiêu Vận tự tin cười, nàng vẫn rất tin tưởng vào thực lực của chính mình, trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291670/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.