“Vì sao ta lại phảihại nàng?! Ta, ta như vậy, thích nàng như vậy….” Thanh âm từ kích động chậm rãi trở nên yếu ớt, Tiêu Viễn Trình chán nản quỳ rạp xuống đất.
Hoàng Bắc Nguyệt chậm rãi đứng lên, thần sắc có chút hoảng hốt, chuyện mưuhại trưởng công chúa, Tiêu Viễn Trình đúng là không biết rõ tình hình,cũng cho nàng một chút an ủi.
Nếu như Tiêu Viễn Trình này có thể làm chuyện hại nữ nhi, giết vợ, như vậy chân chính là đồ heo chó không bằng súc sinh!
“Bắc Nguyệt, Bắc Nguyệt, chẳng lẽ ngươi không tin tưởng ta sao? Ta không mưu hại mẫu thân ngươi, nàng là chết bệnh, năm đó ngự y cũng có thể làmchứng!” Tiêu Viễn Trình đột nhiên đứng thẳng dậy, sợ hãi lôi kéo góc áoHoàng Bắc Nguyệt, sợ hãi nàng sẽ đem chuyện này đi cáo trạng với hoàngthượng.
Hắn không mưu hại trưởng công chúa, nhưng chỉ cần HoàngBắc Nguyệt nói với Hoàng thượng, lấy tình ý của Hoàng thượng đối vớitrưởng công chúa, hắn đương nhiên một con đường sống cũng không có!
Tiêu Viễn Trình vô cùng sợ hãi, gắt gao túm lấy quần áo Hoàng Bắc Nguyệt quần áo không chịu buông tay.
“Tiêu Viễn Trình! Không được làm càn!” Xa xa truyền đến tiếng quát khẽ củamột nam tử thanh nhã, sau đó một bóng dáng đột nhiên lại gần, một tayđẩy Tiêu Viễn Trình ra.
Tiêu Viễn Trìnhsợ đến mức lên tiếng kêuto, hộ vệ của Đình Úy đứng ở cách đó không xa tùy thời quan sát độngtĩnh bên lập tức chạy tới, nhìn thấy người đến liền lập tức hành lễ.
“Tham kiến Tiêu Dao vương!”
Xiêm y lục sắc lướt qua, Tiêu Dao vương xoay người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291658/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.