Công chúa giá lâm, lại gây sức ép một lần nữa, người trong phủ Trưởng công chúa liền quỳ xuống hành lễ.
Công chúa Anh Dạ sắc mặt không được vui cho lắm, cầm tay của Hoàng BắcNguyệt ra tiền thính ngồi xuống ở vị trí chủ vị, đôi mắt xinh đẹp lạnhlùng nhìn lướt qua Tiêu Viễn Trình cùng mấy vị di nương, lạnh lùngnói:“Hôm nay tin tức cũng đã truyền khắp ra bên ngoài, chuyện của Tiêuphò mã gia thật đúng là làm cho người ta ngạc nhiên!”
Bởivì hôm nay người của phủ Trưởng công chúa đều không đi ra ngoài, cho nên Tiêu Viễn Trình cũng không biết chính xác bên ngoài đã xảy ra chuyệngì, thấy công chúa Anh Dạ tức giận như vậy, thật không hiểu chuyện gì,liền nói: “Kẻ bề tôi ngu dốt, xin công chúa điện hạ dạy bảo.”
Công chúa Anh Dạ hung hăng vỗ bàn một cái, đứng lên, tức giận đến nỗi khôngkiềm chế được nói:“ Ngươi ngu dốt? Ngươi không những ngu dốt, mà còn rất ngu xuẩn! Ngươi đúng là gan to bằng trời, tài sản trong phủ Trưởng công chúa mà ngươi cũng dám tham ô cất giấu!”
Tiêu Viễn Trìnhvừa nghe, trong lòng trầm xuống, chuyện này như thế nào mà ngay cả côngchúa Anh Dạ đều biết? Hắn bị dọa thật không nhẹ, liền vội vàng quỳxuống:“ xin công chúa điện hạ minh xét, thần là bị oan uổng!”
“Oan uổng? Hừ, chuyện này ta mới vừa thông báo với Đình Úy Cảnh Trung,nói hắn cùng nhau điều tra, oan uổng thì oan uổng, tra xét rồi cũng sẽrõ!”
Tiêu Viễn Trình trong lòng hoàn toàn phát lạnh, trên trán mồ hôi toát ra, hai tay hai chân đều run rẩy.
Lạc lạc ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291648/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.