” Bất quá, ta vẫn hi vọng có thể cùngBố Cát Nhĩ gia tộc xây dựng mối quan hệ hợp tác cùng có lợi.” Ngữ điệu của Hoàng Bắc Nguyệt vô cùng thanh đạm nhưng lại khiến người khác sinh ra cảm giác không thể kháng cự: ” Đương nhiên, chuyện tình của Lạc Lạc không phải là hợp tác.”
Tái Tư nghe một câu hợp tác phía trước, trong lòng liền cảm thấy không thành vấn đề, dù sao một cao thủ gia nhập Bố Cát Nhĩ gia tộc chẳng phải cũng là quan hệ hợp tác cùng có lợi sao?
Bọn họ cần chính là uy vọng cùng năng lực của cao thủ để củng cố thế lực gia tộc, mà những cao thủ này lại hi vọng thế lực của Bố Cát Nhĩ gia tộc ngày càng cường đại, giúp cho bọn họ có thể đứng vững gót chân trên đại lục.
Chỉ là một khi đã gia nhập gia tộc, sau này ở bên ngoài làm việc phải lấy chuyện của gia tộc làm trọng, có mối rang buộc như vậy đương nhiên bọn họ sẽ không thể hành sự tùy tâm sở dục (tùy theo ý mình mà làm) như ban đầu nữa.
Nếu như chỉ là quan hệ hợp tác thì khác, Hí Thiên vẫn là Hí Thiên, Bố Cát Nhĩ gia tộc vẫn là Bố Cát Nhĩ gia tộc, không can thiệp đến chuyện của nhau, nhưng thời điểm gặp khó khắn thì lại giúp đỡ nhau một chút, loại quan hệ này ngược lại cũng không tồi.
Tái Tư đang chuẩn bị đáp ứng, nhưng khi nghe được câu nói sau cùng của Hoàng Bắc Nguyệt, hắn thoáng ngẩn ra rồi mừng rỡ nói.
” Hí Thiên các hạ, ý của ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291636/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.