Vốn chỉ là bị lạnhmột chút, trở về ngủ một giấc, uống một chút canh gừng là tốt rồi, nhưng mà khi ngủ lại chợt nhớ tới đủ loại chuyện làm với Hoàng Bắc Nguyệt từtrước tới giờ, mơ thấy nàng trở về báo thù, cũng giết bà rồi để xác trên núi giả. Sau khi tỉnh dậy, cả người sợ hãi vô cùng. Bây giờ chỉ cần làmột tiếng động nhẹ cũng khiến bà sợ hãi thất kinh. Từ trước đến giờ bàcũng không phải là người nhát gan nhưng mà lúc này bà thực sự là rất sợ.
Hoàng Bắc Nguyệt nhìn bộ dáng thất kinh của bà, thản nhiên cười nói: “Kỳ thật cũng không có chuyện gì, chỉ là từ trước thân thể ta không khỏe, tuổitác lại nhỏ nên mọi chuyện trong phủ phải làm phiền Cầm di nương vàTuyết di nương quản lý ta cảm thấy rất ngại. Hôm nay ta có ý tìm Cầm divà Tuyết di để cảm tạ hai người vất vả”
Cầm di nương sắc mặt vốnđã trắng bệch, nghe xong lời này mặt càng lại không còn chút máu, cốgắng cười nói: “Tam cô nương nói quá lời, những việc này là do lão giadặn dò, ta cũng chỉ là làm hết sức….”
Trong tay áo hai tay đãnắm chặt lại, trong lòng cơn tức đã lên tới cỗ họng nhưng lại không thểphát tiết được. Ngày này tới cũng thật sớm! Từ lâu bà đã biết Hoàng BắcNguyệt sau khi trưởng thành sẽ muốn quản việc nhà, chỉ là không nghĩ tới nàng vẫn còn là một đứa nít ranh mà đã muốn nhúng tay vào rồi!
Nhiều năm bà vất vả tính toán như vậy, chẳng lẽ phải để cho người khác hưởng sao?
“Lão gia dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291615/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.