“Quận chúa nên sớm đi nghỉ, lão hủ xin phép được cáo từ.” Tiêu Khải Nguyên đã sớm muốn đi,chỉ là Hoàng Bắc Nguyệt chưa lên tiếng nên hắn vẫn đang do dự. Hiện tạinghe được lời này nên hắn lập tức liền rời đi.
Vừa từ Lưu Vân Các đi ra ngoài, liền gặp ngay Tiêu Viễn Trình đang vội vã chạy tới.
Tiêu Khải Nguyên vừa nhìn thấy đứa con trai vô dụng, trong lòng nhất thời nộ khí xung thiên!
Năm đó, nếu không phải là do tên tiểu tử thúi này tham vọng không chịu thua kém, muốn bò lên phía trên. Hết lần này đến lần khác đòi muốn kết hônvới cái gì mà Huệ Văn Trưởng công chúa, thì cũng sẽ không sinh hạ ranghiệp chướng Hoàng Bắc Nguyệt này, hại hắn hiện tại cũng không thể anbình!
“Phụ thân!” Tiêu Viễn Trình vội vàng đi lên, “Nha đầu kia ngài có phải hay không…..”
Ba……
Lời còn chưa dứt, Tiêu Khải Nguyên đã hung hăng giơ tay lên cho hắn một cái tát!
“Thật không có mắt, ngươi cũng không thèm nhìn một chút xem hiện tại ngươi đang ở nơi nào? Trên miệng còn không biết kiểm điểm!”
Tiêu Viễn Trình bị đánh đến ngây ngốc trừng mắt nhìn, hoàn toàn không rõ ýtứ của cha hắn là gì, rơi vào đường cùng nên không thể làm gì khác hơnngoài việc nhìn về phía Tiêu Nguyệt, người luôn luôn hiểu rõ tâm tư củalão gia tử.
Tiêu Nguyệt ôm lấy cánh tay đang đau nhức, sắc mặttái nhợt nói: “Biểu ca, Bắc Nguyệt quận chúa không dễ chọc vào, ngay cảchúng ta cũng phải nhìn sắc mặt của nàng mà làm việc, đầu óc của ngườinày thật sự là thâm sâu khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291612/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.