Bộ dáng người này rất tốt, thoạt nhìn rất thần thánh, cho dù không mặc quần áo, mọi người cũng đều có cảm giác hắn là thần thánh không thể xâm phạm.
“Ngươi không muốn biết bí mật của khối hắc ngọc này sao?”
“Ta muốn biết nhưng cũng không nghĩ đến việc bái ngươi làm sư phụ!” Ở trong lòng nàng, tất cả đều được phân định rất rõ ràng, không phải cứ dụ hoặc nàng là có thể đạt được mục đích!
Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, trong lòng nàng cũng đã có tính toán, không thể cứ thế nhập làm một, nàng không thể vì muốn biết bí mật của hắc ngọc mà bỏ đi nguyên tắc vốn có của mình.
Ánh mắt của Linh Tôn nhìn thoáng qua Hoàng Bắc Nguyệt, thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng lạnh nhạt lên tiếng: “Vậy ngươi không muốn cứu Thái tử sao?”
Vừa nói, hắn vừa đưa bàn tay lên, một ngọn lửa chậm rãi bùng cháy trong lòng bàn tay hắn.
Trừng phạt chi hỏa!
Mới vừa rồi Hoàng Bắc Nguyệt vẫn còn lạnh nhạt, khi thấy khối lửa đang chiếu sáng, ánh mắt nàng đột nhiên ánh lên một tia sáng như ngọc.
Linh Tôn nhìn thấy bộ dáng của nàng có chút nhăn mày, rồi đột nhiên thu hồi trừng phạt chi hỏa, liền xoay người bước đi mất.
“Ta cho ngươi thời gian ba ngày để cân nhắc, sau khi cân nhắc rõ ràng thì hãy tới tháp thứ bảy tìm ta.” Thanh âm lãnh đạm theo sau thân ảnh màu đen cùng nhau biến mất ở nơi sâu thẳm trong rừng.
Ba ngày, vừa đúng là kỳ hạn cuối cùng phát tác độc tính của Thôn Thiên Hồng Mãng, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291591/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.