” Đi thôi.” Nàng rất háo hức muốn thử một chút cái cảm giác không cần đeo dưỡng khí lẫn kính bơi mà vẫn có thể đi lại trong nước.
Nàng thử dùng chân khẽ chạm vào mặt nước, một cảm giác lạnh như băng truyền đến làm nàng không nhịn được phải hít một hơi, quả nhiên rất lạnh a!
Loại cảm giác lạnh thấu xương này đã có thể so sánh với cực hàn chi khí trên người Băng Linh Huyễn Điểu.
Trong lúc nàng đang lạnh run, bỗng nhiên một bóng đen từ dưới nước trồi lên, cắn một cái lên mắt cá chân của nàng.
Bởi vì nước quá lạnh cho nên nàng chỉ cảm giác như bị kim đâm nhẽ một cái, nhưng khi nàng ý thức được không ổn thì toàn thân đã không còn chút sức lực nào.
” Có rắn!” Chiến Dã vội kéo nàng lại thì thấy một đầu hồng xà lớn chừng một ngón tay đang quấn một vòng trên chân Hoàng Bắc Nguyệt. Hắn hoảng hốt muốn đưa tay kéo nó ra thì bị đuôi rắn hung hăng quật một phát trên mu bàn tay.
“Lõm bõm” một tiếng, đầu hồng xà kia đã thành công nhảy xuống hồ nước, chỉ một lát đã vô tung vô ảnh ( không hình không bóng).
” Là một con Thôn Thiên Hồng Mãng khác……. ” Trong thanh âm của Chiến Dã có run rẩy không dễ phát giác.
Tình thế cấp bách, hắn vội vã kéo áo khoác chỗ mắt cá chân của Hoàng Bắc Nguyệt. Một đôi chân xinh xắn mang giày thêu màu phấn hồng của thiếu nữ đập vào mắt hắn.
Hắn có chút run run đem giày của nàng cởi ra, một dấu răng nho nhỏ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291505/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.