Biển lửa vô biên, đập vào mắt đều là lửa cháy hừng hực, không gian trong cửa đá rộng đến mức khó tin. Hoàng Bắc Nguyệt cảm giác chỉ cần liếc mắt nhìn một cái thì máu tươi trong thân thể cũng sẽ theo đó mà sôi trào.
” Đây là Trừng phạt chi hỏa ư?” Hoàng Bắc Nguyệt đã bị tình cảnh trước mắt làm rung động mãnh liệt. Bản thân nàng giống như rơi vào một thế giới khác, liệt hỏa vô tận chính là tồn tại duy nhất trong thế giới này.
” Không.” Chiến Dã khẽ lắc đầu: ” Trừng phạt chi hỏa ở sâu hơn nữa, những thứ này chẳng qua chỉ là tấm bình phong bên ngoài mà thôi.”
Hoàng Bắc Nguyệt trong lòng kinh hãi, lực lượng của những ngọn lửa này phi thường cường đại. Nàng có thể cảm giác được Băng Linh Huyễn Điểu phải rất cố sức mới có thể bay trên biển lửa này.
So với đám liệt diễm cuồn cuộn này, Băng Linh Huyễn Điểu cực lớn lại trở nên nhỏ bé như giun dế, chỉ là một điểm nhỏ trong biển lửa mà thôi.
Phừng phực…
Một ngọn lửa thật lớn đột nhiên sôi trào bên dưới bọn hắn, Băng Linh Huyễn Điểu vội đập cánh bay lên cao, miễn cưỡng né một ít hỏa diễm cự lãng (sóng lửa).
Nhưng vẫn có mấy điểm hỏa tinh (đốm lửa) tóe lên, lưu lại trên thân thể tuyết trắng của Băng Linh Huyễn Điểu một vài vết cháy xém.
” Băng, bay cao hơn một chút đi.” Không gian phía trên phi thường rộng rãi, chỉ là hắc ám vô biên làm người ta có chút lạnh lẽo.
Bất quá như thế vẫn tốt hơn bị hỏa diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291499/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.