" Chuyện của đại thiếu gia quá kỳ lạ, người bên phủ An Quốc công lại có trong tay chứng cớ rõ ràng, đại thiếu gia muốn rửa sạch tội danh này, ta nghĩ hay là hãy giải thích một chút xem tại sao ngọc bội tùy thân lại ở trong phủ An Quốc công?”
Tuyết di nương liếc Cầm di nương một cái, vẻ mặt hả hê nhìn Cầm di nương tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Là bọn họ muốn vu oan giá họa cho ta! Còn cần giải thích cái gì nữa?”
“Vu oan? Vậy cũng phải có tang vật đầy đủ mới có thể vu oan được chứ, Cầm muội muội nói xem có đúng không?” Tuyết di nương mỉa mai ngân dài câu nói, người như Cầm di nương làm sao cãi lại được bà.
“Hừ! Việc này thì có gì là ghê gớm, chỉ cần điều tra một chút là ra, tội danh của Trọng Kỳ cũng có thể rửa sạch!” Cầm di nương lớn tiếng nói, “Ta không tin trên đời này không có vương pháp!”
Tuyết di nương cười lạnh, không để ý đến nàng, chỉ quay đầu nói với Hoàng Bắc Nguyệt: “Tam cô nương, trời đã tối thế này, thân thể ngươi lại yếu đuối, thật không nên đứng ở bên ngoài hóng gió như vậy, để ta đưa ngươi về Lưu Vân các nhé.”
Trò hay nhìn cũng đủ rồi, ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, Hoàng Bắc Nguyệt gật gật đầu, không thèm để ý tới phản ứng của Tiêu Viễn Trình đã xoay người rời đi, Tuyết di nương vội vàng bước theo sau.
Đi được một đoạn dài, Tuyết di nương mới nói: “Tam cô nương, chuyện của đại thiếu gia giờ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291475/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.