Tiết Triệt vừa nghe cơ hồ đã xác định ý nghĩ của bản thân!
Dược đỉnh a!
Nếu như chỉ mua dược liệu thì còn chưa chắc, nhưng dược đỉnh thì khác. Trên đại lục chỉ có một loại chức nghiệp cần dược đỉnh mà thôi.
” Hí…Hí Thiên đại nhân, ngài biết luyện dược sao?” Tiết Triệt lắp bắp hỏi, đầu óc hắn cũng có chút mơ hồ rồi.
Hoàng Bắc Nguyệt gật đầu, khiêm tốn nói: ” Biết một chút.”
Tiết Triệt hung hăng nuốt mấy ngụm nước bọt, sự sùng bái trong ánh mắt kia cơ hồ muốn trở thành thực chất, thực là người so với người tức chết a! Người khác cũng phải có vận may tám đời mới trở thành Triệu hoán sư được, còn Luyện dược sư ư, nằm mơ đi.
Mà người này, không chỉ là một vị Cửu Tinh Triệu hoán sư thực lực cường hãn mà còn là một gã Luyện dược sư a!
Phần thực lực cùng thiên phú này quả thật khiến người ta đố kỵ.
Nhân tài như vậy, An quốc công phủ nhất định phải hảo hảo lôi kéo về phía mình. Những sự việc muốn làm trong tương lai đều phải dựa vào đám cao thủ này nha!
Bây giờ An quốc công phủ vẫn chưa có một tên Luyện dược sư nào. Ở trên đại lục này, cho dù chỉ là đê cấp (cấp thấp) Luyện dược sư cũng đã phi thường hiếm thấy rồi.
Nếu như bọn họ có thể nắm giữ một tên Luyện dược sư trong tay thì thực lực chắc chắn sẽ tăng lên một mảng lớn.
Trên Tạp Nhĩ Tháp đại lục, loại nghề nghiệp như Luyện dược sư này thuộc dạng chỉ có thể ngộ mà không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291458/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.