Đối phó một cái phế vật mà không thể tốc chiến tốc thắng thì thật sự rất mất mặt, bởi vậy khi thấy chiêu thức thất bại, tốc độ ra đòn của Tiết Mộng lập tức nhanh hơn.
Mặc dù tốc độ ra đòn nhanh hơn nhưng nàng vẫn có thể phát huy ra uy lực lớn nhất của mấy cái động tác mẫu, đây là ưu thế của cao thủ.
Hoàng Bắc Nguyệt đồng dạng cũng sử dụng mấy chiêu thức đánh trả, tuy không sắc bén nhanh lẹ như Tiết Mộng nhưng động tác của nàng tựa như phù vân lưu thủy (nước chảy mây trôi),nhìn như mềm mại không có lực công kích nhưng chỉ có Tiết Mộng đang ở chiến trong sân mới biết được, nàng đã xuất ra bảy phần lực lượng mà vẫn chưa chạm được đến chéo áo (góc áo) của Hoàng Bắc Nguyệt.
Điều này làm cho Tiết Mộng trời sanh tính kiêu ngạo cực kì phẫn nộ, cho dù chịu thua thiệt ở trước mặt cao thủ ăn nàng còn không chịu được, huống chi đối thủ bây giờ là một tên phế vật!
“ Hừ! Hoàng Bắc Nguyệt, ngươi có biết hay không, ở trên lôi đài, cho dù ngươi đả thương hay thậm chí đánh chết đối phương thì ngươi cũng không bị truy cứu chút nào!?” Sau khi lại đánh hụt Hoàng Bắc Nguyệt, khuôn mặt xinh đẹp của Tiết Mộng có chút vặn vẹo.
“ Sống chết bất luận?” Hoàng Bắc Nguyệt nhíu mày, trong mắt hiện ra ý cười tàn nhẫn.
“ Ân!” Tiết Mộng khẽ quát một tiếng, trong giây lát thế công đã thay đổi, không phải những chiêu thức làm mẫu lúc nãy nữa.
Từng chiêu đều vô cùng tàn nhẫn, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291449/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.