Tiêu Viễn Trình đầu đầy mồ hôi, hận không thể đem nha đầu Tiêu Linh vừa vô dụng lại vừa không biết điều này bóp chết tại chỗ.
Thứ ngu xuẩn chỉ biết gây phiền toái cho hắn!
Tiêu Linh hiện tại cũng không biết rốt cục là mình sai ở chỗ nào, rõ ràng Hoàng Bắc Nguyệt là phế vật cơ mà, tại sao đột nhiên mọi người đều bảo vệ nàng hết vậy?
Đầu tiên là hai mẹ con Tuyết di nương sau đó là Thái tử điện hạ cùng với Bắc Diệu Quốc Cửu hoàng tử, bây giờ ngay cả Tiêu Dao Vương cũng đứng về phe nàng ta.
Một tên phế vật thôi mà, tại sao ả lại có vận khí tốt như thế!
Tiêu Linh nghiến răng trèo trẹo, nàng nuốt không trôi cơn tức này a!
Tiêu Dao Vương nộ hỏa đại thịnh. Hắn đi du lịch tứ phương nhiều năm như vậy, đối với chuyện tình của Trưởng công chúa phủ ngẫu nhiên có nghe được một ít, bới vậy hắn cũng biết Bắc Nguyệt là một hài tử thân thể ốm yếu. Vốn hắn cho rằng dù Bắc Nguyệt tính tình nhu nhược, không thể tập võ thì cũng không sao, thân phận của nàng cũng đủ để cho nàng sống cả đời vô tư vô lo rồi.
Nhưng hôm nay trở lại Nam Dực quốc hắn mới biết, Tiêu Viễn Trình cùng với mấy vị di nương rất là bá đạo, đám thứ nữ trong phủ cũng hoành hành không cố kỵ ai. Nếu thật sự như vậy, cuộc sống trong phủ của Bắc Nguyệt sẽ như thế nào đây?
Mà trong cung yến hôm nay, hắn thấy được hài tử mà mình lo lắng tuy có chút ốm yếu nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-nghich-thien-ha/1291434/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.